Ngô Ngôn không được xuất viện, phải miễn cưỡng ở phòng bệnh một ngày một đêm. Chu Lăng bất đắc dĩ, nhưng ngẫm lại nếu anh bị thương rất nặng hẳn là sẽ phải bị đưa đến bệnh viện đi, hơn nữa bác sĩ cũng không nói gì, liền đành phải đồng ý ở lại phòng bệnh không đi đến bệnh viện nữa.
Chỉ có điều là không được đi lại nhiều, lại càng không được làm việc gì. Ở nhà được vài ngày, tuy rằng Chu Lăng không có hay đi ra ngoài, nhưng nhờ có mấy vị quân tẩu ở đây, nên cô đại khái biết được tất cả hoàn cảnh ơ chung quanh.
Nơi này không hoang vắng như trong tưởng tượng của cô, mà ở đây cũng có thôn nhà ở. Nghĩ Ngô Ngôn bị thương cần bồi bổ thân thể, cô liền cầm tiền đi thẳng đến thôn trang ngay cạnh.
Kỳ thật đây là lần đầu tiên cô tự mình đi ra ngoài, lần trước là đi theo Ngô Ngôn, nhưng chẳng qua là đi ngang qua thôi, trên cơ bản là ngồi trong xe nhìn ra, mơí thấy hai ba gian nhà cũ. Cô ở trong thôn đi dạo qua một vòng, trừ bỏ một tiệm tạp hóa ở bên ngoài ra, hầu như cái gì cũng đều không thấy.
Không có biện pháp, cô đành hướng đến một người phụ nữ trung niên có vẻ hiền lành hỏi: "Chị gái, cho em hỏi, em muốn mua một con gà ta, chị ở đây có biết nhà ai bán không?"
Chị gái kia tựa hồ không biết nói nhiều tiếng phổ thông, nên lập lại vài lần Chu Lăng mới hiểu được, là nhà chị gái này có gà bán, muốn mua thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-bo-doi-dac-chung/103402/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.