Mạc Bảo Bối thở phìphì nhìn ba người tự làm quen, vui vẻ nói chuyện phiếm cười đùa, khôngbiết sao trong lòng lại có một luồng lửa di động, nhưng cố nén khôngphát tiết ra ngoài.
Cầm cái ly lên, uống một hơi cạn sạch trà bưởi bên trong.
- Tiểu Tứ, đến, cho tôi một ly Mao Đài cực phẩm 30 năm. - Mạc Bảo Bối tức giận là muốn uống rượu nhỏ giọng hầm hừ.
Mao Đài cực phẩm 30 năm này trừ giá tiền đắt đỏ, quan trọng là số lượng quý hiếm, mặc dù trên thị trường chỉ niêm yết giá ở 7350, nhưng trên thựctế ngay từ lúc mới vừa đưa ra thị trường đã bị những nhóm người trongnghề đặt không còn hàng. Yến Ngộ còn một chai này là vì Viên Bân tốnhơn vạn nguyên mới mua được từ trong tay người khác tặng cho Mạc Bảo Bối làm quà tặng tốt nghiệp trung học. Mạc Bảo Bốisợ Mạc Trường Thắng cũng mê rượu uống trộm không dám để ở nhà, vì vậygửi ở Yến Ngộ, thỉnh thoảng có lúc muốn uống thì uống một ly.
Nhân viên phục vụ Tiểu Tứ tay chân nhanh nhẹn chạy vào trong quầy rượu, giúp Mạc Bảo Bối rót đầy một ly Mao Đài cực phẩm 30 năm, bưng cho Mạc BảoBối, sau đó rất cung kính lui ra. Có điều sau khi đi, ánh mắt thỉnhthoảng nhìn về phía bàn của Mạc Bảo Bối, chỉ sợ Mạc Bảo Bối mang khí lưu manh nặng nề ức hiếp khách quý của ông chủ mình.
- Bảo Bối, emvẫn nên uống trà bưởi đi, Mao Đài quá. . . - Ross ngồi ở đối diện MạcBảo Bối, mắt thấy Tiểu Tứ bưng Mao Đài cực phẩm tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-thuan-ba-xa-luu-manh/97166/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.