Cha Khang nhìn vẻ mặt bi thương thảm thiết của con gái, cũng không nén nhịn được mà trở nên bi thương. Ngày xưa ấy, ông đã phải dùng hết tâm cơ để cưới mẹ của Khang Từ về làm vợ, thế nhưng mà người vợ của ông sau khi sinh hạ đứa nhỏ, không có bao lâu liền qua đời. Trong lòng ông có biết bao bi thương phẫn uất, khó chịu ấm ức. Thế nhưng khi nhìn thấy đứa con gái của mình càng lớn lại càng giống người vợ đã quá cố của mình, ông liền một lòng một dạ dồn hết tình yêu của mình ở trên người con gái, coi Khang Từ giống như tiểu công chúa vậy, nâng niu con gái ở trong lòng bàn tay để mà cung phụng, con gái muốn cái gì thì cho cái đó. Nhưng mà chờ đến khi Khang Từ trưởng thành, ông mới phát hiện, ông vậy mà đã dạy dỗ nuôi dưỡng con gái không thành tài! Hồi nhỏ bị người cô thiết kế đưa đến bên người Vũ Thiên, không chỉ có liên lụy mất cả trái tim, mà khi trở lại còn bị vết thương chồng chất. Chuyện khi đó trừ bỏ đau lòng chỉ thân xác đến tiều tụy. Ba năm trước con gái ông liền bị lợi dụng càng triệt để hơn nữa, không những chỉ có mất mặt xấu hổ mà còn bị hủy đi sự trong sạch của mình. Còn lần này thì sao đây? Vũ Phượng Kiều không đầu óc, chẳng lẽ con gái của ông cũng không còn đầu óc nữa sao?
Vì sao ông trời lại không công bằng như vậy chứ? Nhà người ta con cái đều có tư thế long phượng, trong khi con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311578/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.