Vài người còn đang than thở về cách xuất phát và nơi tấn công, liền nghe thấy tiếng máy bay trực thăng bay tới từ xa đến gần. Máy bay trực thăng trực tiếp liền xoay quanh ở trên đầu mấy người bọn họ, dòng khí ép mãnh liệt cuốn lấy bọn họ, khiến cho bọn họ không thể không trốn vào ở phía sau các thân cây.
"Khụ khụ, thử âm thử âm một chút, chó chết thật!" Giọng nói của Mục Vũ Phi trực tiếp vang lên ngay tại trong tai nghe vô tuyến của vài người. Mấy người đàn ông liền kinh hãi không thôi, kinh ngạc hỏi lại: "Đáng chết! Cô ấy muốn làm gì với một chương trình lớn như vậy chứ hả? " Âu Văn Phú giận đến giơ chân.
Mục Vũ Phi còn chưa kịp nói, trên máy bay liền truyền đến tiếng của Liệt Dương dùng loa phóng thanh kêu gọi: "Người ở phía dưới hãy nghe đây: Các người đã bị bao vây; hạn cho các người trong vòng một phút đồng hồ phải hạ vũ khí đầu hàng!"
"Nộp vũ khí đầu hàng không sẽ giết không tha!" Đột nhiên, có một giọng nữ rống to vẻ đầy hưng phấn ở trong loa phóng thanh.
Viên Kỳ Chí vừa nghe thấy giọng nói này, lập tức liền níu chặt cổ áo xù lông hét vào trong Microphone, : "Doãn Tiểu Nhu! Em lại phát ngôn loạn cái gì ra ngoài thế hả? !"
Vũ Thiên đẩy đẩy Lục tử, chỉ vào đuôi cánh của máy bay trực thăng hỏi: "Này hình như là máy bay của cậu thì phải?"
Lục tử dùng ống nhòm vẫn đang treo trên cổ của mình, nhìn nhìn một lúc, lập tức che mặt. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311562/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.