Bộ dáng đáng thương tội nghiệp của hai đứa nhỏ đã kích thích thật sâu đến Mục Vũ Phi. Cô giật mình, bản thân mình thực sự là đã yên ổn nhàn hạ quá độ rồi, dẫn đến sao nhãng đối với cảm thụ của bọn nhỏ. Sắc mặt của mẹ Vũ cũng có chút khó coi. Dù sao đôi vợ chồng trẻ này cũng không biết cách chăm sóc tốt cho cháu của bà. Vì vậy sắc mặt của mẹ Vũ nhìn con dâu cũng không có gì là có vẻ hài lòng.
Mục Vũ Phi nhìn Vũ Thiên vẻ có chút bất lực, trong lòng hoảng loạn không thôi. Vũ Thiên nhìn đến bộ dáng tủi thân của bọn nhỏ thì cũng rất đau lòng. Nhưng mà công việc của anh chính là rất bận, bận bịu đến nỗi vợ con của anh phải chịu đựng vất vả khi không có anh bên cạnh.
Vũ Thiên ngồi xổm người xuống xoa xoa lên đầu của hai cái đứa con trai, có chút cẩn thận từng ly từng tí, hỏi bọn trẻ,: "Vậy bây giờ ba mẹ mang bọn con đi đến tiệm gà rán KFC để ăn có được hay không?"
Bọn nhỏ vừa định hoan hô, mẹ Vũ liền mất hứng, nói: "Mấy cái thứ kia đều là chiên rán bằng dầu thực phẩm, ăn vào sẽ không tốt đối thân thể của đứa nhỏ."
Hai bảo bối thật biết trong nhà ai là lớn nhất, lập tức nước mắt ròng ròng nhìn sang ông cụ Vũ.
Ông cụ Vũ bị bọn nhỏ nhìn thì không có cách nào, đành phải ho khụ khụ, nói: "Ăn một lần thì không việc gì, bọn nhỏ cao hứng là được."
Mẹ Vũ cũng không có biện pháp nào khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311536/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.