Bạch Hiểu Hiểu chuyển động con ngươi liếc mắt lườm Mục Vũ Phi một cái. Vốn dĩ Bạch Hiểu Hiểu cũng không nghĩ muốn để cho Mục Vũ Phi giúp cô giải quyết chuyện này. Vì dù sao, đây cũng chính là chuyện trong nội bộ gia đình của cô. Hơn nữa Mục Vũ Phi đã giúp cô nhiều như vậy rồi, Bạch Hiểu Hiểu cũng không thể tiếp tục mặt dày như vậy được.
"Không phải là mọi chuyện cậu đều đã quyết định rồi hay sao? Vậy còn có điều gì khiến cho cậu phải phiền não như vậy kia chứ?" Mục Vũ Phi không hiểu.
Bạch Hiểu Hiểu đau đầu nói: "Mấu chốt là Liệt Dương lại muốn giúp đỡ. Anh ấy nói đó là của người thân của tớ, cho dù không có liên hệ máu mủ thì cũng không thể nào xóa sạch đi sự thật này được. Anh ấy không hy vọng tớ bởi những chuyện như vậy mà gây nên thù hằn, tốn chút tiền liền tiêu tan tai họa thôi. Cậu nói xem, nhóc con kia hư hỏng đáng đánh đòn đến thế nào! Còn mẹ kế của tớ có phải là người tốt như vậy hay không? Lợi dụng được một lần rồi, thì về sau khẳng định là sẽ giống như ma cà rồng vậy, sẽ tiếp tục ỷ vào nhà họ Dương cho mà xem !"
Quả thật nhìn vào người phụ nữ kia cũng biết, sau khi cha của Bạch Hiểu Hiểu qua đời, những việc làm của bà ta cực kỳ đáng phẫn nộ như thế nào, thì không cần phải nói đến! Nhưng đến hiện tại lại còn mặt dày đến để cầu xin sự giúp đỡ, đổi với bất cứ ai đó cũng đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311510/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.