Chương trước
Chương sau
"Đúng rồi, mẹ…" Cố Bối Bối đột nhiên nâng chặt lấy mặt Mục Vũ Phi, rất chân thành nói với cô, "Chú nói, làm cha mẹ là không thể hạn chế đứa con tự do yêu đương!"
Mục Vũ Phi nhìn hai đứa con của mình đến trợn mắt há hốc mồm. Bọn trẻ biết cái gì gọi là "Hạn chế" hay không chứ? Nhưng mà nghĩ đến Vũ Thiên nói như vậy, khóe miệng Mục Vũ Phi không khỏi treo lên nụ cười lạnh. Cô thực hy vọng sẽ có một ngày, để cho con trai của anh nói với anh rằng, chúng nó muốn gả cho anh đẹp trai, hơn nữa thời điểm đó còn yêu cầu được tự do yêu đương, lúc ấy Vũ Thiên liệu có nổi gân xanh lên hay không!
Cuộc sống chủ yếu của Mục Vũ Phi là chăm sóc cho hai con nhỏ, cuộc sống nghiệp dư là chơi game để kiếm tiền. Nhưng mà gần đây tiền càng ngày càng khó kiếm hơn, luôn luôn có một số người không sợ chết tới khiêu chiến với cô, đã chiếm dụng phần lớn thời gian của Mục Vũ Phi. Mỗi lần cô login, các nam nhân liền cùng bảo vệ đối với cô, tuy rằng Mục Vũ Phi ưa thích việc bản thân mình phản kích hơn. Nhưng mà nếu ở trên thế giới, nếu phản kích là phải tiêu đến tiền. Lãnh Phong luôn luôn phải làm một số công việc không để cho người khác chú ý, mà cô thì căn bản là không thể lộ mặt ra được. Nuôi đứa nhỏ cần phải chi phí rất tiền, cho nên mỗi phân tiền Mục Vũ Phi đều phải tiêu xài cực kỳ tiết kiệm.
Kết quả chính là, cô hạ thấp giọng bị mắng chửi, sau đó lại cao giọng giết người. Mục Vũ Phi gần như là nhân vật được lên tít trang đầu của “Hồng Hoang”. Đương nhiên chính là "gần như", bởi vì ở phía trên cô còn có một người khác nữa, chính là Mộ Trầm. Mộ Trầm được xưng là đệ nhất Sát Thần của “Hồng Hoang”. Đây chính là danh hiệu mà hệ thống đã đặc biệt đưa tặng, mà danh hiệu của Mục Vũ Phi thì còn khó nghe hơn, vẫn là do người chơi gia phong cho cô, nói cô là đệ nhất lưu manh của Hồng Hoang!
Tư Tư: Lão công à, ở trên thế giới bọn họ lại nói ngươi là lưu manh đó!
Bách tư bất đắc kỵ tỷ: Vậy sao, ngươi giúp ta nhớ kỹ tên của bọn họ, ta muốn giết bọn họ từng người từng người một. Rồi sau đó nói cho bọn hắn biết, ta không phải là lưu manh!
Duyên Duyên: Vậy ngươi nghĩ nói cho bọn hắn biết ngươi là cái gì?
Bách tư bất đắc kỵ tỷ: Nói cho bọn hắn biết, ta đây thật ra là Nữ Lưu Manh!
Duyên Duyên: . . . Được rồi ngươi thắng.
Đã thật lâu Mục Vũ Phi không gặp Xuân Nguyệt rồi, liền hỏi Xuân Nguyệt đi đâu rồi. Nhắc tới Xuân Nguyệt mấy người nữ nhân liền giống như bắt đầu mở máy hát vậy, nói rằng Xuân Nguyệt bị chồng của cô tra tấn đến sắp phát điên rồi. Xuân Nguyệt và chồng cô ở chung với nhau lâu như vậy, ngay đến cả giấy đăng ký kết hôn cũng đều đã lĩnh rồi, vậy mà Xuân Nguyệt vẫn không biết được thân phận của chồng mình như thế nào. Bọn họ còn tưởng rằng Xuân Nguyệt đã biết rồi, cho nên vẫn không nói ra! Thời gian trước xem tin tức, Xuân Nguyệt xem tivi mới biết được chồng cô lại là một nhân vật không thể lường được. Sau khi nghe ngóng trên dưới, lại biết được, trước khi kết hôn anh ta lại còn là một người hoa tâm (*). Trong cơn tức giận người có tính trăng hoa liền la hét muốn ly hôn. Trong khoảng thời gian này Xuân Nguyệt đang bận đấu trí đấu dũng cùng với chồng của mình. Mục Vũ Phi chỉ có một từ để nhận xét về điều này, đó chính là, cần phải như vậy! Đương nhiên đây là câu nói đối với Âu Văn Phú, muốn chết tử tế không xong hay sao mà còn muốn giấu diếm thân phận đối với vợ của mình kia chứ! Thật không biết rằng, mâu thuẫn nội bộ là rất khó dập tắt hay sao?
(*) Hoa tâm: chỉ người có tính trăng hoa
Mục Vũ Phi lại hỏi, vậy liệu rằng hai người bọn họ có ly hôn hay không? Tư Tư liền thần thần bí bí nói, ông xã của Nguyệt Nguyệt phải theo đuổi nhọc công lắm thì mới thành công, bây giờ làm sao có thể dễ dàng đồng ý ly hôn như vậy được chứ? Các cô nhất trí cho rằng đây chỉ là chuyện ầm ĩ cỏn con không đáng nói, trận này qua đi, chắc chắn lại sẽ phải trở về cuộc sống trước kia!
Tiêu Tiêu: Có phải là ngươi đã che giấu gì đó đối với kênh thế giới hay không? Có người đã ra tay giúp cho ngươi rồi đó.
Có thể vì cô mà ra tay như vậy cung chỉ có mấy cô nhóc này mà thôi. Mục Vũ Phi rõ ràng còn cấm đoán các cô đi theo người để chửi bậy. Bởi vì, kỹ thuật PK của các cô quả thực vô cùng thê thảm, hơn nữa lại chỉ thuần một sắc là làm nhiệm vụ phụ trợ mà thôi, bị người ghi hận quả thực là muốn chết! Mục Vũ Phi mở kênh thế giới ra một chút, chỉ thấy “Lăng Linh Phong hề” đang điên cuồng đốt tiền để chà xoát trên mạng loan tin, nói hắn coi trọng “Bách tư bất đắc kỵ tỷ” rồi, ai còn dám nói cô một câu không phải, đừng trách hắn rút đao khiêu chiến!
Phản ứng đầu tiên của mọi người chính là “Lăng Linh Phong hề” đã bị trộm mã số tài khoản rồi. Phản ứng thứ hai chính là “Lăng Linh Phong hề” tuyệt đối chính là thụ, lại muốn tán tính nhân yêu nổi danh trên “Hồng Hoang”!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.