Vũ Thiên trong lòng đau xót, vội vã ôm hai đứa nhỏ vào trong ngực mình. Anh biết nơi đó cách nơi ở của anh cũng khá là xa, cho dù có thuê xe cũng phải cần rất nhiều tiền, vậy mà hai đứa trẻ này còn nhỏ như vậy, lại có thể tiết kiệm tiền đủ như thế, thật sự là không dễ dàng chút nào.
"Là chú không đúng rồi! Để chú mời các cháu ăn gì ngon ngon nhé, có được hay không?" Vũ Thiên đau lòng xoa xoa lên mặt của hai đứa trẻ.
"Có thể đi ăn gà rán KFC được không ạ?" Cố Bối Bối cắn ngón tay hỏi, "Mẹ cháu bình thường đều rất vất vả, sẽ không mang chúng cháu đi ăn. Trên ti vi các bạn nhỏ đều có ba mẹ dẫn đi đến đó để ăn."
Hai khuôn mặt nhìn giống hệt nhau. Vũ Thiên nhìn gương mặt non nớt của hai đứa trẻ, anh biết là bọn trẻ đã phải chịu rất nhiều khổ cực, liền thấy đau lòng, hỏi: "Ăn gà rán KFC sẽ không tốt đối với thân thể. Sẽ làm món gà chiên ở nhà cho các cháu ăn nhé, có được hay không?"
Cố Bảo Bảo nằm ở đầu vai Vũ Thiên, lầm bầm nói: "Kỳ thực được ở cùng với chú, thì ăn ở nơi nào cũng đều giống nhau."
Vũ Thiên thấy cổ họng của mình căng thẳng, dường như cũng bị thái độ hiểu chuyện của hai đứa bé làm cho cảm động đến chảy nước mắt. Anh ho khụ khụ, nén nhịn sự xúc động trong lòng, khẽ cười hỏi lại: "Hai bảo bối tên gọi là gì vậy? Cho đến bây giờ chú vẫn còn chưa được biết tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311466/chuong-126-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.