Có thể là hai ông cụ trước khi đến đây, đã thông báo trước với Tổng Tư Lệnh là không nên lộ ra tin tức bọn họ đến đây, cho nên Tổng Tư Lệnh cũng chỉ mang theo bên người có một nhân viên bảo vệ. Hàn huyên nửa ngày Tổng Tư Lệnh nhất định phải để cho mọi người tẩy trần đón gió. Thái độ của ông khẩn thiết làm cho người ta không thể nào cự tuyệt được. Mọi người vừa mới xuống xe, lúc này cũng chỉ có thể lại lần nữa ngồi lên xe. Một đường tiếp tục xóc nảy làm cho Mục Vũ Phi âm thầm có cảm giác mình có chút muốn hư thoát. Vốn dĩ gần đây áp lực quá lớn, nên Mục Vũ Phi cũng không thấy thèm ăn. Vậy mà bây giờ đã sắp đến 7 giờ rồi mà còn chưa ăn cơm, thân thể của cô thật không sao chịu nổi.
Đến khách sạn Mục Vũ Phi lấy cớ đi toilet, tìm một cái xó xỉnh hẻo lánh để đứng. Cô nói với nhân viên phục vụ lấy giúp cho mình một ly nước ấm. Mục Vũ Phi uống hết hơn phân nửa chén nước mới hóa giải được dạ dày cho thoải mái. Cô lấy ra điện thoại ra gọi cho Phương Gián, nói cho anh biết sợ là nhà họ Thượng nơi đó sẽ bị sinh chuyện. Cô dặn dò Phương Gián để cho anh ngầm để ý đến một chút, đừng để xảy ra chuyện gì sai lầm.
Cúp điện thoại, Mục Vũ Phi nhẹ thở ra một hơi, nhìn đồng hồ rồi xoay người đi lên lầu.
Bên trong phòng, tiếng nói chuyện tiếng cười vang lên không ngừng, Mục Vũ Phi gõ gõ vào cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311370/chuong-78-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.