Còn có hơn mười ngày nữa phải phải đến trường đi học, Mục Vũ Phi gần như là mỗi ngày đều có xã giao. Lúc mới bắt đầu, mẹ Vũ còn sẽ cùng đi theo với Mục Vũ Phi, nhưng rồi theo quyền lợi, bà cũng buông dần từng chút từng chút. Sau đó, bà liền dần dần lui lại phía sau màn rồi. Mục Vũ Phi mỗi ngày chỉ có thể ngủ được vài giờ, thời gian còn lại đều bị sắp xếp tràn đầy. Nếu cô cần phải xử lý chuyện của công ty, thì sẽ phải bớt đi thời gian xem xét tài liệu, phê duyệt tài liệu. Mệt mỏi làm cho cô càng gầy đi hơn.
Trước khai giảng độ hai ngày, Thượng Duyên và Phương Gián cũng về tới thành phố A. Mục Vũ Phi nhìn thấy Phương Gián, quả thực so với được gặp người thân thì còn thân thiết hơn. Cô đặt anh ở lại thành phố K kia chính là biến thành cho anh nghỉ phép. Khi Phương Gián trở lại rồi, thì chính cô sẽ có thể được thoải mái không ít. Nhưng mà Thượng Duyên nhìn thấy Mục Vũ Phi, liền nói có chút trêu ghẹo: "Cậu có chút hao gầy rồi."
Mục Vũ Phi gật gật đầu, rơi lệ đầy mặt, chỉ vào mặt mình nói: "Cậu nhìn thấy tớ gầy như thế này đây. Tớ phỏng chừng hai người còn trở về trễ thêm vài ngày nã, thì tớ đây liền chắc sẽ bị mất nước, được treo lên trên tường làm tiêu bản mất rồi !"
Thượng Duyên coi như còn có lương tâm, nhẫn nhịn lại, liền nén lại ý cười xuống. Phương Gián không nhìn thẳng vào cô, cầm lấy tập tài liệu thật dầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311360/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.