Vũ Thiên kinh ngạc ngẩng đầu lên. Vẻ mặt của anh mang đúng cái biểu cảm em đã biết rồi còn hỏi, khiến cho Mục Vũ Phi tức chết. Lúc này Mục Vũ Phi cũng chẳng quan tâm đến chuyện cả đầu lẫn mông đều đang đau nữa, lập tức xoay người một cái, áp Vũ Thiên nằm ở trên giường, hai tay kéo luôn áo ngủ của anh ra, sau đó liền cắn xuống một miếng. Bởi vì Mục Vũ Phi đang phát sốt dẫn phát bệnh trạng bị cảm mạo, cho nên cái mũi của Mục Vũ Phi liền tắc tị. Cô cắn nửa ngày rồi sau đó thở hổn hển. Mục Vũ Phi rời khỏi ngực Vũ Thiên thở dốc một hồi, hơi thở lành lạnh liền thổi lên trên ngực Vũ Thiên, khiến cho anhkhông nén nhịn được mà hít vào một hơi! Mục Vũ Phi cũng không chú ý nhiều như vậy, đầu óc của cô còn đang choáng váng ngây ngất. Nhìn thấy nước miếng của mình dây ra ở trên người của Vũ Thiên, liền có chút ngượng ngùng. Cô vươn cái lưỡi thơm tho ra liếm liếm, rồi sau a hu hu, lại cắn lên một ngụm.
Vũ Thiên ôm lấy hông của Mục Vũ Phi không hỏi han gì về chuyện của hôm nay. Anh nhớ tới một câu nói: Đau cũng thấy vui vẻ. Lời nói này thật đúng là rất đúng với tình cảnh này rồi. Quá một lát, Vũ Thiên cẩn thận tìm từ, nói: "Phi Phi, kế hoạch có sự thay đổi, buổi sáng ngày mai anh phải đi rồi."
Nghe được câu này Mục Vũ Phi bỗng dưng đứng phắt dậy. Cô nhất thời có chút không phản ứng kịp. Mục Vũ Phi lẳng lặng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311355/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.