Cánh rừng này vốn rộng lớn như thế, thực sự bất cứ loại chim nào cũng có, nhưng cô ta lại vẫn cố tình muốn vượt qua mặt Mục Vũ Phi cô như vậy. Kỳ thực Mục Vũ Phi cũng hiểu rất rõ ràng, tựa như lúc trước Bạch Hiểu Hiểu đã nói, đàn ông mà rất đẹp trai thì chính là đám mây trôi. Mềm xốp đó, thế nhưng mà lại không thể nào cầm nắm được, bởi vì bạn sẽ phát hiện ra, khắp nơi đều là phụ nữ đều đang nhìn chằm chằm vào người đàn ông của bạn. Đặc biệt trong lúc này, chỉ vì xem JQ mà Mục Vũ Phi cô đã phải chịu uất ức, đứng tránh né ở phía sau rèm cửa sổ thế này. Lại còn phải nhìn xem người phụ nữ khác õng ẹo làm dáng đối với người đàn ông của mình như vậy! Mà rõ ràng, cô đây mới là chính chủ kia đấy! Buồn bực, cực kỳ buồn bực! Tục ngữ nói đúng, không bùng nổ trong sự trầm mặc, thì sẽ tử vong ở trong sự trầm mặc. Mục Vũ Phi hung hăng túm lấy chiếc túi của mình, rút ra điện thoại điện thoại di động, bấm dãy số đã thuộc lòng.
Vũ Thiên nhìn thấy số điện thoại gọi đến thì có chút kinh ngạc. Anh bắt máy, thế nhưng tiếp sau đó bên đối phương lại không nói chuyện, chỉ là hơi hơi vẳng đến có tiếng nghiến răng một chút. Vũ Thiên đột nhiên cười cười, trái lại nói vẻ rất tự nhiên: "Ừ, được rồi! Anh sẽ lập tức tới đón em ngay! Hôm nay gió lớn, em có mặc nhiều một chút hay không vậy?"
Gác điện thoại, Vũ Thiên nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311340/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.