Mục Vũ Phi trong lòng lạnh nhạt. Dì Trương cũng là một tay trông nom cho cô đến lúc cô trưởng thành. Dì luôn luôn đối đãi với cô giống như một nửa người mẹ vậy. Thế nhưng, khi Mục Vũ Phi thật sự có sự phát sinh xung đột lợi ích với con gái của mình, thì dì Trương lại như vậy, giống như người không hiểu thời thế, đã nhẫn tâm nói ra với Mục Vũ Phi những lời này. Nói đến chuyện con gái của mình si tâm vọng tưởng, thân là một người mẹ, bà làm thế nào cũng không phải? Tình người nhạt nhẽo, vì lợi ích, ngược lại, đều có thể không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác nữa.
Kéo dài giọng nói, Mục Vũ Phi lười nhác dựa vào trên chỗ dựa lưng của ghế so pha, giọng điệu trào phúng, mở miệng nói: "Dì Trương, giữa mấy đứa nhỏ chúng cháu, thì ở đây ngài cũng là người lớn. Lại nói tiếp, người nhà họ Mục chúng cháu gả đến nhà họ Vũ, ngài cũng phải dốc sức vài phần ít ỏi. Phần quan hệ này, ngài cũng cần phải nắm chắc cho tốt. Cháu và Vũ Thiên bây giờ đã là vợ chồng rồi, cho dù không phải là vợ chồng đi nữa, thì cũng không thể nào có thể trở thành kẻ thù của nhau được."
Nghe thấy Mục Vũ Phi nói những lời ấy, tay của dì Trương hơi run lên một chút, chén trà suýt nữa thì bị rơi xuống trên mặt đất. Ý tứ trong lời nói của Mục Vũ Phi, làm sao dì Trương có thể không hiểu được chứ? Đừng nói Vũ Thiên đối với Phương Lệ không có chút tình cảm nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311312/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.