Vũ Thiên ngồi ở bên trái một ghế tựa nói cái gì đó đối với Mục Vũ Phi. Mục Vũ Phi anh tuấn dựa ở trên bàn trước người anh, nghiến răng nghiến lợi hướng anh giơ quả đấm.
Có thể nói, ảnh chụp do các bạn cùng lớp trong khoa nhiếp ảnh chụp thật sự là một hình ảnh kinh điển, đặc biệt, cực kỳ hài hòa và quỷ dị…
"5555 (hu hu hu hu)… Tôi thật sự là một thiếu gia mang số mệnh cu li mà!" Lương Ngọc Phi ôm chặt lấy trái tim hổ của bản thân, mắt rưng rưng tố khổ đối với Thượng Duyên.
"Bớt buồn nôn đi! Tôi đặc biệt chính là thân phận một tiểu thư mang số mệnh nha hoàn đây." Thượng Duyên lạnh lùng ngắt lời Lương Ngọc Phi.
Lương Ngọc Phi khóe miệng co quắp rồi. Đây chính là nữ thần trong lòng anh sao? Không không không không! Giấc mộng kia không thể tan biến, nhất định là đã bị kẻ lưu manh Mục Vũ Phi kia dạy hư mất rồi! A a a a...
"Hôm nay biểu hiện của mọi người thật tốt quá! Đi một chút đi, tôi mới mọi người đi căn tin ăn cơm!" Phương Gián dũng cảm rút ra phiếu cơm của mình.
"Trời ạ!" Mục Vũ Phi trơ trẽn phỉ nhổ. Anh ta chính là muốn tiếp tục lợi dụng miễn phí sức lao động chính mình để tạo thế cho Hội học sinh đây mà! “Chúng tôi còn chưa đặt bàn đâu!”
Nói xong, Mục Vũ Phi tà mị hướng về phía Thượng Duyên cười cười. Nụ cười anh tuấn kia làm cho người ta phải choáng váng mắt hoa. Thượng Duyên vô ý thức tiếp lời: "Không ngồi vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/311295/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.