Xuân Nguyệt thở dài, "Cháu biết ạ! Thế nhưng mà, từ khi còn nhỏ cháu cũng chưa từng bao giờ chân tâm thật ý mà nghĩ muốn một thứ đồ vật nào đó. Đây là một lần tùy hứng duy nhất của cháu, cháu nghĩ muốn tranh thủ vì mình một chút."
Ông cụ già vỗ vỗ vào tay Xuân Nguyệt, hòa nhã nói: "Xem ra cháu thật sự đang rất phiền lòng, không để ý lời nói có thể nói một câu cùng ông được không?"
Xuân Nguyệt thật sự có cảm tình đối với ông cụ già này. Hơn nữa cô trời sinh chính là một người có bản tính không thích giở trò lưu manh, bày ra bộ mặt giả tạo với mọi người. Cho nên Xuân Nguyệt cũng không giấu giếm ông cụ bất cứ chuyện gì. Cô nói xuất thân của mình thật sự có vấn đề, khiến cho người trong nhà giống như hổ rình mồi, chỉ muốn trừ khử cô cho rồi. Nhưng mà cha của cô, ông vì muốn bảo toàn cho cô, nên không tiếc để chính mình làm con tin ở lại trong nhà, để có thể cho cô có một cơ hội có cuộc sống tự do. Tuy rằng Xuân Nguyệt đã phải trải qua những ngày cực kỳ vất vả, nhưng mà cô cũng rất nỗ lực, vì cô phấn đấu cho bản thân mình và người cha của mình trong tương lai. Nhưng mà cô chính là không thể buông tay đối với người đàn ông kia. Cho dù có phải hy sinh tiền đồ lẫn sự nghiệp của anh, thì cô cũng nhất định không đồng ý buông tay với anh. Dù sao cô cũng coi như là người có tiền, có thể nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437156/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.