Mục Vũ Phi lắc đầu giống như chiếc trống lắc vậy. Đúng là chuyện nực cười mà cô làm sao có thể ngoan ngoãn chịu đi vào khuôn khổ, đi theo anh về nhà được chứ? Đây không phải là biết rõ núi có hổ lại cứ hướng núi có hổ mà đi sao! Cô cũng không phải là người đầu óc bị nước tràn vào!
"Được rồi! Đã vậy thì không trở về nhà nữa. Để anh dẫn em đi đến một nơi này rất hay."
Vũ Thiên thần thần bí bí dẫn Mục Vũ Phi đến giáo đường. Nơi đó trống trải không người, chỉ có một Mục Sư thân mình như biến chất, thẳng lưng đứng ở bên dưới pho tượng Chúa Jesus. @MeBau*diendan@leequyddonn@ Sau khi Mục Vũ Phi đến gần, vị Mục Sư kia liền quay người lại, Mục Vũ Phi nhìn thấy gương mặt của vị Mục Sư kia, tiếp sau đó liền cười không thể kiềm chế nổi.
"Tân nương, ở lĩnh vực thần thánh này, phiền toái ngài hãy nghiêm túc một chút!" Âu Văn Phú tay nâng quyển kinh thánh, trừng mắt nhìn Mục Vũ Phi vẻ đầy bất mãn.
Mục Vũ Phi ho khụ khụ, nhẫn nhịn lại ý cười, nhìn chung quanh hỏi: " Mục Sư của nơi này đi đâu mất rồi? Có phải là đã bị lời nói của ngài hủy diệt mất rồi hay không? Ngài tiêu diệt sứ đồ của thần như vậy, di@en*dyan(lee^qu.donnn),có thể nói là rất bất kính đối với thần linh đó!"
Âu Văn Phú áp chế lại gân xanh trên trán, một bộ nghiêm trang mở quyển Thánh kinh ra tuyên đọc, nói: " Lạy Chúa, chúng con đến trước mặt Chúa để chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437119/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.