Bọn nhỏ vẫn luôn nghe lời, nhưng mà cả một thời gian dài như vậy, lại chỉ có kể mãi một câu chuyện cổ tích như vậy, bọn chúng cũng có cảm giác nhàm chán thật sâu sắc. Mỗi khi bọn trẻ nghĩ muốn thay đổi sang một câu chuyện cổ tích khác, để thay đổi tâm tình một chút, thì vẻ mặt của Mục Vũ Phi sẽ giống như bộ dạng của một quỷ Dạ Xoa vậy, cứ thế đứng ở sau lưng bọn trẻ mà tạo áp lực. Cho nên bọn nhỏ chỉ có thể dám khóc ròng trong nội tâm, tiếp tục kể câu chuyện cổ tích “Người đẹp ngủ trong rừng” vẻ cực kỳ nhàm chán. Nhưng mà sức tưởng tượng của bọn nhỏ cũng thực là vô cùng. Bọn họ bắt đầu cải biên các loại phiên bản cho câu chuyển cổ tích “Người đẹp ngủ trong rừng”. Ngay cả chi tiết hoàng tử hôn môi người đẹp, cũng đều bị lũ trẻ đổi thành vô số nhân vật, thậm chí có một lần còn xuất hiện cả một người ăn mày. Mục Vũ Phi nhìn thấy mỗi lần bọn nhỏ kể chuyện cổ tích, thì nhịp tim của Vũ Thiên đều sẽ đập nhanh hơn. Khóe miệng của cô không khỏi gợi lên một ý cười lạnh: Không phải là anh không muốn tỉnh lại hay sao? Thế này thật sự là quá tốt rồi, Mục Vũ Phi cô còn có rất nhiều chiêu số khác chưa dùng đến đây!
Về khoản kể chuyện cổ tích, nếu so với bọn nhỏ thì Mục Vũ Phi còn ở cấp cao hơn nhiều. Chuyện mà cô kể cho Vũ Thiên nghe chính là chuyện “Kim Bình Mai”! Cô bảo Ảnh tử làm ra một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437100/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.