Mục Vũ Phi còn có rất nhiều phương pháp để xử lí Vũ Thiên. Có thể nói giá trị nhiều đếm không xuể, việc vé lên xe thế này, cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ trong các biện pháp mà thôi. Vũ Thiên tiêu cực nghênh chiến, anh căn bản là không ra khỏi cửa, mỗi ngày đều sai bảo các người hầu trong nhà đi mua các nguyên liệu nấu ăn. Mục Vũ Phi liền một kế bất thành sẽ nảy sinh ra kế khác. Cô mỗi ngày ở nhà liền mặc một bộ quần áo đi qua đi lại, chỉ có điều là Vũ Thiên lại làm như không thấy Mục Vũ Phi vậy.
Bối Bối đưa bàn tay nhỏ bé dò xét lên cái trán của Mục Vũ Phi, hỏi cô vẻ rất buồn bực: "Mẹ ơi, có phải là mẹ bị sinh bệnh rồi hay không hả ?"
Vũ Thiên ngồi xem báo chí, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Mẹ quả thật đang bị bệnh đó, cho nên các con cần phải cách xa mẹ ra một chút, cẩn thận khéo bị lây bệnh đó."
Mục Vũ Phi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn sống nuốt tươi Vũ Thiên luôn. Vũ Ngôn chạy đến trong lòng Mục Vũ Phi, nói thật chính nghĩa: "Mẹ, con ủng hộ mẹ! Vũ Ngôn tuổi lớn hơn hai bảo bối kia, sự hiểu biết so với hai bảo bối cũng nhiều hơn. Tuy rằng có rất nhiều chuyện mà người lớn trong nhà không muốn để cho bọn trẻ trong nhà biết, nhưng mà cậu bé vẫn rất mẫn cảm nhận thấy được thái độ biến hóa của người trong nhà. Mặc dù mọi người đều sẽ không thuận theo ý của Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-khong-co-viec-gi-dung-gia-bo-dang-yeu/2437069/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.