Cùng làm mẹ, Lý Nhược Hàm đặc biệt mẫn cảm với tiếng trẻ con khóc, cho dù con của cô ta còn chưa sinh ra.
"Tiếng gì vậy?" Mà khi nghe được tiếng đứa trẻ khóc, Lý Nhược Hàm theo bản năng cảm thấy hoang mang khủng hoảng.
Tào Lan nghe cô ta hỏi thì hoảng hốt, lo lắng cô ta sẽ phát hiện ra điều gì nên ấp úng hồi lâu cuối cùng cũng không nói gì cả.
"Khi cô ở nhà họ Lương, mẹ đối xử với cô không tệ lắm, thả bà ấy ra, tôi sẽ thay thế bà ấy." Lương Dần nhìn về phía phòng Tào Lan, nơi có tiếng đứa trẻ khóc phát ra, sau đó vội vàng nhìn Lý Nhược Hàm nói.
Hắn muốn thu hút sự chú ý của Lý Nhược Hàm, hình như Tào Lan và Lý Nhược Hàm đều không hề phát hiện ra điều này.
Tào Lan bất lực lắc đầu: "Con trai, không được!"
Tào Lan đã cảm nhận được bây giờ Lý Nhược Hàm đang phát điên, nếu như giao Lương Dần cho cô ta, cô ta nhất định sẽ ra tay.
Lý Nhược Hàm ngẩng đầu nhìn Lương Dần cười, cho dù hắn đưa ra ý định trao đổi, cô ta cũng không đồng ý: "Anh tưởng tôi là gì? Là kẻ ngốc chắc?"
"Lương Dần, anh cho rằng anh hiểu tôi, nhưng anh đừng quên, tôi còn hiểu bản thân tôi hơn anh." Lý Nhược Hàm biết mình không có cách nào ra tay với Lương Dần, nếu như hắn ở trong tay cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không tổn thương Lương Dần.
Còn nữa, chỉ từ phương diện sức lực mà nói, cô trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154514/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.