Bất luận trêu chọc, nói đùa thế nào, cả nhà ăn cơm tối vẫn rất vui vẻ.
Chẳng qua từ sau khi Dương Thục Nghi bế được Yến Yến thì không chịu rời tay, ngay cả lúc ăn cơm cũng ôm trong lòng.
Quan hệ máu mủ là không thể ngăn cản được, Yến Yến rất thân thiết với Dương Thục Nghi, ở trong lòng bà nghỉ ngơi rất lâu cũng không hề thấy khó chịu.
"Mẹ, mẹ thiên vị Yến Yến thì con không nói làm gì, nhưng mẹ làm vậy ở ngay trước mặt con, có phải là quá đáng không?" Mạnh Kỳ Nhu đút thức ăn vào trong miệng mình, vẻ mặt không hài lòng nhìn Dương Thục Nghi nói.
Từ khi Mạnh Kỳ Nhu tới đến bây giờ còn chưa được bế Yến Yến đâu đấy.
Như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Dương Thục Nghi thương yêu Yến Yến quá mức, cả hai cậu con trai của cô ấy cộng lại còn không bằng được đâu.
Dương Thục Nghi biết rõ Mạnh Kỳ Nhu đang ghen tị điều gì, nhưng bà vẫn có lý lẽ riêng của mình, cho dù nghe có chút già mồm át lẽ phải: "Không phải mọi người đều nói, con trai phải nuôi nghèo, con gái phải nuôi giàu à? Con gái thì tất nhiên phải nuông chiều một chút rồi."
"Thật sao? Vậy con cũng sinh cho mẹ một cô cháu gái vậy?" Mạnh Kỳ Nhu cố ý thăm dò mẹ của mình.
Dương Thục Nghi biết rõ Mạnh Kỳ Nhu sẽ không sinh nên không thể ý, bằng lòng ngay: "Được."
"Ai muốn sinh con gái vậy?"
Dương Thục Nghi vừa đồng ý xong thì Mạnh Niên Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154510/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.