Người giúp việc thấy Vạn Tố Y lo lắng thì không nhịn được cười nói: "Bà chủ cứ yên tâm, nếu như cô chủ tỉnh giấc, sẽ có người nói cho cô biết."
Vạn Tố Y nghe người giúp việc nhắc nhở thì có chút ngượng ngùng: "Tôi biết."
Vạn Tố Y lại nhìn quyển sách trong tay, nhưng vẫn không thể tập trung.
Trước đây, người giúp việc trong nhà đều gọi mình là cô chủ. Nhưng đã nhiều ngày này, mọi người bỗng nhiên thay đổi cách xưng hô, gọi Yến Yến là cô chủ.
Vạn Tố Y ít nhiều vẫn chưa quen với sự thay đổi này.
Tổng cảm thấy trước đây mình còn trẻ, bây giờ lập tức trở thành mẹ. Làm mẹ không gì không tốt, thậm chí có cảm giác đầy đủ hơn, nhưng người giúp việc xưng hô hình như lúc nào cũng đang nhắc nhở tuổi và thân phận của cô đang dần dần thay đổi.
Nhưng thật may là Vạn Tố Y cũng không quá chú ý tới chuyện này, cô tiếp tục xem sách, cũng không hỏi chuyện trong phòng nữa.
Chẳng qua hôm nay thật kỳ lạ, bình thường vào giờ này Yến Yến đã dậy từ lâu, nhưng không ngờ vẫn ngủ say.
Ban đầu Vạn Tố Y là có chút lo lắng, nhưng mãi không nghe tiếng con khóc, cô cũng thấy yên lòng, tập trung xem sách đến khi Mạnh Kiều Dịch trở về.
Mạnh Kiều Dịch thấy Vạn Tố Y ngồi ở trên ghế mây đọc sách, anh đi qua, mỉm cười rất dịu dàng.
Vạn Tố Y có thể đi ra ngoài hít thở không khí, tất nhiên là tốt nhất.
Từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154446/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.