Mạnh Kiều Dịch nói xong câu đó thì không có làm gì nữa, nhưng trên mặt vẫn đang cười.
Vạn Tố Y nhìn anh với vẻ kỳ là, đầy nghi ngờ với lời anh nói: "Chỉ cái này thôi sao?"
Vạn Tố Y không cho rằng chuyện đó có gì buồn cười... Cũng không biết anh đang cười gì.
"Đúng vậy, mẹ nói, mẹ cũng thích cháu gái hơn, nhưng vẫn cảm thấy bụng em như vậy giống con trai." Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y nói thêm: "Mẹ nói đó chỉ là dự cảm của bà, bụng thì có hình tượng gì cụ thể chứ!"
"Nói không chừng là thật thì sao." Vạn Tố Y vẫn tin tưởng lời Dương Thục Nghi nói, trước đó cô cũng đã nghe nói qua, cái gì bụng nhọn và bụng tròn các loại.
Mạnh Kiều Dịch chăm chú nghe Vạn Tố Y nói, tay nắm thật chặt tay cô, ánh mắt nhìn bụng cô đầy yêu thương: "Làm thế nào đây? Cho dù chúng ta còn chưa gặp mặt, nhưng hơn bảy tháng ở chung, hình như cha đã rất thích con rồi."
Nếu nói đến bảy tháng, Vạn Tố Y đã biết chắc không phải là nói mình.
Đều là máu mủ tình thâm, cho dù trong bảy tháng không giao lưu, nhưng biết có sự tồn tại của con, khiến Mạnh Kiều Dịch theo bản năng đã có tình cảm với con.
Vạn Tố Y liếc nhìn bụng của mình và hơi lo lắng căn dặn: "Nếu con thân thiết với em hơn thì sao."
"Ngài Mạnh cũng vậy, chỉ có thể thân thiết với em hơn một chút." Ở trên chuyện này, Vạn Tố Y hơi ngang ngược,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154387/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.