“Đều được.” Mạnh Kiều Dịch không kén ăn, nhưng trong lúc chọn thức ăn vẫn nhắc nhở Vạn Tố Y: “Đừng mua thận.”
“Hửm? Vì sao thế?” Vạn Tố Y vẫn chuyên tâm chọn, thuận miệng hỏi.
“Bây giờ không dùng được.” Âm thanh của Mạnh Kiều Dịch có chút than vãn.
Vạn Tố Y chợt hiểu ý của anh, sắc mặt chợt đỏ lên: “Vậy Mạnh tiên sinh hôm nay ăn nhiều táo một chút.”
“Tại sao?” Mạnh Kiều Dịch không hiểu ý của Vạn Tố Y lắm, nhưng chắc chắn hiểu rõ Vạn Tố Y đang có né tránh ý của anh.
“Mạnh tiên sinh gần đầy miệng không ngọt như trước nữa, phải bổ sung thêm.” Vạn Tố Y dường như đã lâu không nghe được những lời ngọt ngào từ Mạnh Kiều Dịch rồi.
Mạnh Kiều Dịch chợt cười ra tiếng: “Anh sẽ cố gắng hết sức.”
Phu nhân của anh đã nhắc nhở, anh phải để trong lòng.
Vạn Tố Y không nhìn Mạnh Kiều Dịch, gật đầu, coi như miễn cưỡng tin Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch không ăn thận, thì Vạn Tố Y chọn thêm nhiều rau.
“Cái này cần không?” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y đang chuyên tâm chọn, cầm cái cánh gà để trước mặt cô hỏi.
“Gần đây có dịch cúm gia cầm, nên không mua gà.” Vạn Tố Y lắc đầu, so với ăn, sức khoẻ vẫn là quan trọng hơn.
Khi Vạn Tố Y đang nói, sau lưng có một lực nhẹ chạm vào cô.
Vạn Tố Y vừa quay đầu lại thì thấy một cô gái có vẻ rụt rè: “xin chào.....”
“Xin chào.” Vạn Tố Y rất tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154332/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.