Sử Tác không thể nhìn ra bố của Thẩm Nghi San là người có tiền, vì từ khi đến đây, họ hầu như không tiêu một đồng nào, cho dù là Thẩm Nghi San hay là bố mẹ cô, đều tiêu tiền của Sử Tác.
Anh ta cũng không có ý kỳ kèo chuyện này, chỉ là cảm thấy họ không mấy lịch sự cho lắm khi không nói lời nào mà tiêu tiền của anh.
Vạn Tố Y nhìn Sử Tác đi qua trước mặt cô, liền ngẩng lên hỏi Mạnh Kiều Dịch: “anh có quen người này không?”
Thẩm Nghi San nói chồng chị ta là người cùng ngành với Mạnh Kiều Dịch, vậy thì anh phải quen mới đúng.
Mạnh Kiều Dịch nghe Vạn Tố Y hỏi vậy liền cúi xuống trả lời cô: “không quen.”
Vạn Tố Y vừa nãy chắc là không nghe rõ cuộc trò chuyện của họ, người đó nói với Mạnh Kiều Dịch là có duyên gặp gỡ anh một lần, nhưng Mạnh Kiều Dịch trả lời anh ta là không nhớ nữa. Anh đã nói là không nhớ thì sao có thể quen?
Vạn Tố Y gật đầu, dù sao nếu như muốn tìm hiểu về Sử Tác cũng là một chuyện đơn giản mà.
Nhưng qua chuyện này cũng đã rõ, nếu như Sử Tác thật sự là nhân vật lớn như Thẩm Nghi San nói thì chắc chắn Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch đã nghe danh rồi.
Vạn Tố Y đi một vòng hiện trường hôn lễ, không thấy Vạn Nhân Mật và Thẩm Lập đâu cả.
Người thân của Thẩm Nghi San đến tham gia chắc chỉ có hai người họ, nếu không Vnaj Tố Y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154312/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.