Mạnh Kiều Dịch cũng không ép buộc cô, bế cô lên tầng.
Bình thường vào lúc này, Vạn Tố Y đã sớm để cho Mạnh Kiều Dịch đặt dưới thân. Nhưng lúc này thì không, cô dựa vào trong lòng anh và ngủ rất bình yên.
Ở trong trí nhớ của Vạn Tố Y, cô và Mạnh Kiều Dịch không nói lời nào nữa, cô cứ ngủ thiếp đi như thế.
Mạnh Kiều Dịch lại không yên tâm chìm vào giấc ngủ được. Anh nhìn Vạn Tố Y ngủ say và suy nghĩ hồi lâu. Anh đang suy nghĩ xem việc mình làm rốt cuộc là đúng hay sai. Có thể anh không nên gửi khoản tiền kia cho nhà họ Thẩm.
Mạnh Kiều Dịch vẫn hiểu được đạo lý lòng tham không đáy này. Chỉ cần ăn ngon một lần, về sau lại muốn ăn thêm một miếng.
Ngoài điều này ra, hôm nay Vạn Tố Y chịu uất ức như vậy, dù sao cũng không thể chịu không được. Dù nên lịch sự và khách sáo với người lớn tuổi, nhưng anh không cần làm vậy với Thẩm Nghi San.
Mạnh Kiều Dịch trực tiếp gọi điện thoại ra ngoài cho Tôn Ích, nói: "Nếu Thẩm Nghi San đã cắt đứt liên lạc với vợ tôi, như vậy chi tiêu trong cuộc sống của cô cũng không cần trả nữa. Cả chi phí khách sạn cũng vậy. Còn nữa, bảo người bên cạnh cô ta về đi."
Có mấy lời, không phải chỉ nói ra để dọa người. Là Thẩm Nghi San nói muốn cắt đứt quan hệ, như vậy thì quan hệ này phải đứt, không thể "dây dưa".
Vạn Tố Y đang ngủ say nên không biết Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154240/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.