Vạn Tố Y gần như uống một ngụm hết cả bát canh gừng. Cô thực sự muốn giả vờ như nó rất ngon nhưng lại không làm được.
Lúc cô đưa bát canh gừng cho Tôn Ích cả khuôn mặt đều nhăn lại bởi vì đắng của nó.
Tôn Ích sẽ không để bụng biểu cảm của Vạn Tố Y bởi bát canh gừng này không phải do Tôn Ích chuẩn bị, anh chỉ nhìn Vạn Tố Y uống xong là được.
Vạn Tố Y ngồi ở phòng khách, mặc dù cô ăn mặc rất giản dị nhưng tóc lại búi lại nhưng chưa có dấu vết tắm qua.
“Ngài đâu? Anh ấy không uống chút sao?” Tôn Ích nhìn Vạn Tố Y nghĩ đến việc Mạnh Kiều Dịch không hề ở cạnh cô.
Vạn Tố Y chỉnh lại tóc của mình và trả lời câu hỏi của Tôn Ích: “Anh ấy một chút nữa mới xuống”
Nói xong Vạn Tố Y theo bản năng cũng nhìn theo phía cầu thang một lát.
Chẳng mấy chốc đã nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch từ trên lầu đi xuống, anh cũng vuốt vuốt lại tóc chút.
Mạnh Kiều Dịch nhìn xuống tầng và nói: “Lấy cho tôi một bát canh gừng”
Lúc này, Mạnh Kiều Dịch đi từ trên tầng xuống, sự quan sát của Thẩm Nghi San đã bị Mạnh Kiều Dịch thu hút một cách sâu sắc, căn bản không có cách nào thay đổi.
Thẩm Nghi San đã nhìn thấy vô số những người đẹp trai, bao gồm cả chồng cũ cũng khiến cô có ấn tượng là rất đẹp trai nhưng kiểu như Mạnh Kiều Dịch thì toàn thân đều toát lên vẻ đẹp độc đáo.
“Chị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154174/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.