Vạn Tố y ngại ngùng nhắm nghiền mắt lại. Bây giờ hay rồi, cô không còn tò mò chuyện tối qua nữa, vì cô đã phần nào đoán được chuyện xảy ra tối qua.
“Còn muốn xem nữa không?” Mạnh Kiều Dịch cố tình trêu cô, đưa tay định lật chăn lên;Vạn Tố Y liền dùng tốc độ nhanh nhất ngăn tay anh lại, không cho anh lật tấm chăn lên: “không... không cần đâu.... em không nhìn nữa....”
“......”
Vạn Tố Y nói xong câu này, liền đỏ mặt mà cúi đầu.
Cái quái gì vậy? Sao câu này thốt ra từ miệng Vạn Tố Y lại ám muội đến vậy?
Vạn Tố Y liếm môi, nói một hồi cô bỗng cảm giác môi hơi khô. Cô như cố tình tìm lí do để không nhắc chuyện tối qua nữa: “anh này..... hay hôm nay em cùng anh qua công ty nha.”
“Sao đột nhiên lại muốn qua công ty cùng anh?” Chút tâm tư của cô anh thừa hiểu, nhưng vẫn giả vờ như không hiểu.
Cô muốn nhờ chuyện này để Mạnh Kiều Dịch quên đi chuyện tối qua.
“Hôm qua em hỏi Tôn Ích rồi, hôm nay em không có lịch làm việc.” Cô mượn cớ hôm nay rảnh rỗi để đi cùng Mạnh Kiều Dịch.
Có Vạn Tố Y ở bên, Mạnh Kiều Dịch tất nhiên là đồng ý. Anh vui vẻ gật đầu.
“Được thôi. Nhưng đến công ty chắc cũng giữa trưa rồi.” Mạnh Kiều Dịch chỉ ra ngoài cửa, nơi ánh nắng đã bắt đầu chói chang mà nhắc Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y nhìn theo hướng tay anh chỉ, có vê như không còn là sáng sớm nữa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154082/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.