“Ấu trĩ lắm sao?” Mạnh Kiều Dịch không thừa nhận.
Vạn Tố Y học theo cách thuoengf ngày Mạnh Kiều Dịch vẫn hay làm với cô, đưa tay lên nhón nhẹ mũi anh: “đúng thế, rất ấu trĩ.”
Ánh mắt Mạnh Kiều Dịch nhìn xuống, để im cho Vạn Tố Y nô nghịch, ánh mắt không giấu nổi nụ cười.
Chắc cũng chỉ có Vạn Tố Y có thể như vậy, tuỳ ý nô nghịch mà Mạnh Kiều Dịch không hề nói gì.
Vạn Tố Y buông tay nói vào chuyện chính: “được rồi, mọi người vẫn đang đợi anh xuống cùng uống sâm panh đây.”
“Không vội, vẫn còn một vị khách nữa.” Mạnh Kiều Dịch đi theo nhịp chân của cô, không vội vàng cũng không hề chậm hơn.
Vạn Tố Y ngừng lại, quay đầu lại nhìn anh: “Còn có khách sao? Ai vậy?”
Hôm nay chắc không có ai nữa đâu chứ? Không phải chỉ có bốn người họ thôi sao? Còn có ai nữa vậy?
Mạnh Kiều Dịch nghe thấy có tiếng động ngoài cửa, ánh nhìn mới huoengs về phía đó, rất nhanh sau đó, Tưởng Tiêu Trưởng bước vào, tay cầm hai chai rượu: “tôi không đến muộn đâu chứ?”
“......”
Lúc này bỗng thấy Tưởng Tiêu Trưởng xuất hiện ở đây, Vạn Tố Y rất kinh ngạc, không hiểu nguyên nhân.
Mạnh Kiều Dịch gật đầu với Tưởng Tiêu Trưởng rồi quay ra giải thích với Vạn Tố Y: “không ngờ là sức ảnh hưởng của Y Y không hề nhỏ, Tưởng Tiêu Trưởng cũng xem livestream của em, truy hỏi ngọn nguồn câu chuyện. Biết em ở nhà nên mặt dày đòi đến gặp đây.”
“E hèm! Thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154078/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.