Vạn Tố Y thường rất dễ mủi lòng trước những con vật nuôi, nên phải cố gắng không để ý tới tiếng kêu của Ui Da.
Ui Da thấy kêu không có tác dụng thì lập tức đổi sang cách khác, bắt đầu dùng móng cào cửa, cố gắng gọi cô.
Vạn Tố Y ăn sáng cùng Mạnh Kiều Dịch, đợi đến khi anh đi rồi, cô cuối cùng không thể bỏ qua được tiếng động do Ui Da tạo ra, vẫn phải đi ra mở cửa.
Thấy cửa mở ra, Ui Da đứng bên cửa ngẩng đầu nhìn Vạn Tố Y với vẻ mặt vô tội, tiếng kêu yếu ớt vô cùng đáng thương.
Lúc này, cho dù Ui Da phạm phải sai lầm lớn, nhưng chỉ nhìn bộ dạng nó đáng yêu như vậy liền không có người nào có thể nhẫn tâm với nó được.
Ui Da rất thông minh, cho dù Vạn Tố Y mở cửa ra, nó cũng không lập tức xông vào mà ngoan ngoãn chờ bên chân cô, đôi mắt màu xanh lam sáng ngời nhìn chằm chằm vào cô giống như đang chờ bị xử phạt.
Ánh mắt Vạn Tố Y nhìn nó đầy bất lực, cô cúi người xuống, ngón tay điểm lên đầu nó một cái: "Mày chỉ có thể đi ra ngoài chơi một lúc thôi, nhớ chưa? Đợi đến khi ông chủ Mạnh về, mày phải vào trong đấy."
Ui Da "meo" một tiếng đáp lời Vạn Tố Y. Thấy cô bước đi, nó lập tức vui sướng đi theo.
Vạn Tố Y phải đi tới Kailin vào buổi trưa. Trước khi đi, cô vẫn chơi cùng Ui Da ở trong phòng khách.
Ui Da rõ ràng thích phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154016/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.