Tôn Ích chần chừ không trả lời Vạn Tố Y. Vạn Tố Y nhìn Tôn Ích và mỉm cười hỏi: “Thấy như thế nào?”
Trang điểm riêng của Vạn Tố Y, anh ta không thể phân biệt, hoặc phải giao cho người xem để phân biệt.
Đôi mắt của Tôn Ích nhìn Vạn Tố Y, như thể anh ta thấy một cảnh tượng kỳ diệu: “Giống quá! Cô thực sự không phải là Nguyễn ca chứ?”
Tôn Ích vẫn là một người rất điềm tĩnh và anh ta đã có thể tạo ra một sự thay đổi lớn như vậy trong cảm xúc của mình. Đây là lời khen lớn nhất đối với Vạn Tố Y. Vạn Tố Y mỉm cười và rất hài lòng với phản ứng của Tôn Ích, nói đùa rằng: “Cảm ơn lời nói của cậy, nhưng tôi chắc chắn có thể nói với cậu rằng tôi không phải là Nguyễn Ca.”
Tôn Ích lại gần Vạn Tố Y hai bước ngồi xuống và nói: “Thưa cô, lần đầu tiên tôi ngưỡng mộ kỹ thuật trang điểm của phụ nữ.”
“Vậy sao? Cậu đã yêu mấy lần rồi?” Vạn Tố Y đột nhiên hỏi.
Tôn Ích không nghĩ câu hỏi này thật khó xử: “Sáu hoặc bảy gì đó...”
“...”
Vạn Tố Y khóe môi giật giật, chỉ muốn nói sao nhiều vạy? Nhìn vẻ bình thản của Tôn Ích, cô không nên suy nghĩ quá nhiều.
“Cô Dương?”
Đột nhiên gõ cửa, Vạn Tố Y liếc ra cửa: “Xin mời vào.”
Khi người bên ngoài đẩy cửa vào, Vạn Tố Y nhận ra anh ta là người phụ trách.
Vạn Tố Y vội vàng gật đầu, rất lịch sự: “Có gì không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3154009/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.