Vạn Tố Y mím môi cười, cô không muốn thừa nhận, nhưng mà biểu hiện lúc nãy đúng là rất buồn cười.
“Rốt cuộc em đang cười gì vậy?” Mạnh Kiều Dịch không biết cô đang cười điều gì, nhưng nhìn thấy nục cười của cô, khóe môi anh cũng nhếch lên.
“Không có gì... chỉ là em thấy...... ông chủ Mạnh và Tào Lan tranh cãi với nhau rất giống hai người mẹ đang tranh cãi bảo vệ cho con mình.” Vạn Tố Y cắn môi, nói xong câu này, nét cười trên mặt cô càng đậm hơn.
Cảnh vừa nãy đúng là rất giống, Tào Lan luôn miệng nói con trai bà tốt cỡ nào, còn Mạnh Kiều Dịch lại luôn phủ nhận, hai người tranh lên cãi xuống, Vạn Tố Y đều cảm nhận được.
Vạn Tố Y vẫn chưa hết buồn cười, Mạnh Kiều Dịch liền giơ ngón tay búng lên trán cô một cái: “à? Đấy là sự sỉ nhục đối với chồng em đấy, mà em vẫn cười vui vẻ vậy à?’
“Đâu có, chỉ là em thấy hay thôi mà.” Vạn Tố Y xoa trán nói, nụ cười vẫn chưa tắt trên gương mặt cô, xem ra tâm trạng cô rất tốt, ít nhất thì sự xuất hiện của Tào Lan không mấy ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.”
Vạn Tố Y nhanh chóng chuyển sự chú ý đi chỗ khác, cô cúi người trêu đùa với Mi Mi: “đáng yêu thật đấy.”
“Mạnh tiên sinh, anh sờ Ui Da xem, lông Ui Da mềm mượt lắm.” Vạn Tố Y một tay vuốt ve đầu Ui Da, tay còn lại kéo tay Mạnh Kiều Dịch mà nói.
Mạnh Kiều Dịch cảm giác được Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3153992/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.