Hình dung của Mạnh Kiều Dịch nghe có vẻ trẻ con, nụ cười trên môi anh ngày càng tăng: "Có còn sợ không?"
“ Sớm không sở rồi” Vạn Tố Y lắc đầu một cái, lúc ở tuổi 20 cô còn có chút sợ hãi, nhưng dần dần cô đã quen với việc một mình đối mặt với tất cả, nếu Mạnh Kiều Dịch xuất hiện, cô hiện tai vẫn một mình.
“ Vẫn sợ à?” Mạnh Kiều Dịch nhíu mày cúi xuống nhìn vợ mình hỏi
Trong mắt anh, Vạn Tố Y dường như không sợ gì cả. Anh chưa thấy biểu hiện sợ hãi của cô.
Câu hỏi của Mạnh Kiều Dịch, làm Vạn Tố Y mỉm cười và gật đầu: "Vâng, anh bạn."
Lòng can đảm của Vạn tố Y rất lớn, cô có thể ở một trong đêm dù mất điện, cho dù đi dã ngoại cô gặp phải rắn độc, cô ấy có thể tạm thời thuyết phục mình giữ bình tĩnh. Nhưng nỗi sợ hãi của mọi người không thể vượt qua.
Trái tim tan vỡ, đây mới là điều tệ hại nhất, không cách nào đối diện được.
Lúc cô đưa ra câu trả lời, Mạnh Kiều Dịch cũng gật đầu đồng ý: “Suy nghĩ đề phòng và cảnh giác với người khác là không thể thiếu, đây có lẽ là câu nói đáng sợ nhất đối với con người”
“ Ừ” Vạn Tố Y đã dần dần trở lên không như ban đầu,không cùng người khác tâm sự, cô càng ngày càng phát hiện ra, thời gian mới có thể thấy rõ nhân tính và phẩm chất con người.
Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y tiến về phía trước, dưới đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3153983/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.