Mạnh Kiều Dịch tựa bên cửa nhìn cô đi giày, cười mà trêu cô: “em không có bên sao anh ngủ được?”
“Sao không ngủ được? Em đâu phải thuốc an thần của anh đâu. Với cả em chỉ ra ngoài cửa gặp anh ta thôi mà.” Vạn Tố Y đi xong giày rồi đứng dậy, nhưng chưa vội đi ra ngoài mà đứng đó đùa lại Mạnh Kiều Dịch.
“Anh không phải là không yên tâm về em mà là không yên tâm tên Lương Dần đo, dù là ở ngay ngoài cửa anh cũng vẫn lo.” Mạnh Kiều Dịch nói thẳng, anh không muốn giấu giếm cảm xúc với Vạn Tố Y
Anh thực sự không thích Lương Dần, con người hắn ta có hai mặt. Anh không hy vọng Vạn Tố Y bị Lương Dần bắt nạt, dù là bằng lời nói cũng không được.
Vạn Tố Y cười rồi bước đến bên anh, đặt lên má anh nụ hôn, mà nựng: “đừng lo lắng quá nha, anh ta mà nói gì quá đáng em sẽ đáp trả lại.”
“Nếu như là lời tán tỉnh thì sao?” Mạnh Kiều Dịch cho rằng nắn ta rất có khả năng mượn cớ có rượu trong người mà nói gì đó với Y Y của anh.
Vạn Tố Y là báu vật trên tay Mạnh Kiều Dịch, anh đối với cô không phải là khát vọng sở hữu, nhưng khát khao bảo vệ cô lại rất mạnh mẽ. Cô ở cùng ai, anh cũng luôn lo lắng cô bị họ bắt nạt.
Vạn Tố Y hình như nghe ra men chua của sự ghen trong lời nói của Mạnh Kiều Dịch, không nhịn được cười thành tiếng, cánh tay đang vòng lấy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3153971/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.