Lần này đi nhà cũ, tình trạng của hai người rõ ràng không giống trước đây, ngay cả Dương Thục Nghi cũng nhìn ra được điểm này.
Nhìn Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y càng thêm ngọt ngào, Dương Thục Nghi cũng thở phào nhẹ nhõm.
So với lần trước, thái độ của A Kỳ và A Tư cũng nhiệt tình với Vạn Tố Y hơn rất nhiều: "Mợ, chúng ta đi hái nho đi!"
"Các con đừng làm loạn nữa, mợ các con mới đến nên để mợ nghỉ ngơi một lát chứ?" Mạnh Kỳ Nhu lập tức giữ lấy hai đứa trẻ, không cho chúng chạy loạn.
A Tư lượn quanh Vạn Tố Y, rất quấn người: "Mợ, đi mà mợ."
Vạn Tố Y nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch cầu cứu, cô cũng không biết mình có thể quản được hai cậu bé này không.
Mạnh Kiều Dịch đúng lúc kéo áo A Tư, nhắc nhở: "Nhóc con, dẫn đường đi."
A Tư nghe Mạnh Kiều Dịch nói vậy thì nhảy dựng lên đầy hưng phấn, lập tức cùng A Kỳ đi trước dẫn đường.
Lần trước tới chỗ này, Vạn Tố Y chú ý có một vườn cây, nhưng không chú ý tới cây nho. Đám trẻ dẫn cô và Mạnh Kiều Dịch qua, cô mới nhìn thấy ở giữa sân dựng mấy cái giá bằng mây, phía trên là giàn nho đầy những quả chín mọng.
"Cậu, mợ, chính là chỗ này!" A Tư giống như một con khỉ con, vui vẻ leo lên trên giá mây và hái những quả nho rũ xuống.
Vạn Tố Y vội đi qua đỡ lấy cậu bé: "Cháu cẩn thận đấy."
"Hì hì." A Tư quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3153946/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.