Cô không chỉ lo lắng quan tâm tới những chuyện nhỏ nhặt cho Lương Dần như vậy, nhưng hắn không coi trọng cô, ép cô đi tới tình cảnh chật vật như vậy.
Vạn Tố Y cúi đầu ăn bánh mì, viền mắt hơi ửng đỏ nhưng cố gắng che giấu. Chỉ có điều trong nháy mắt khi nghiêng đầu nhìn qua, Mạnh Kiều Dịch đã thấy được.
"Bánh mì nhà này ăn rất ngon, nhưng không ăn ngon đến mức có thể làm em phát khóc chứ?" Mạnh Kiều Dịch thấy cô khóc thì trêu ghẹo.
Vạn Tố Y vội lau nước mắt và ngẩng đầu nhìn anh. Nụ cười mỉm trên mặt anh dường như có thể dễ dàng xóa nhòa nỗi đau trong lòng người khác.
Vạn Tố Y cúi mặt không nhìn Mạnh Kiều Dịch nữa, môi khẽ cười: "Nó ăn thật sự rất ngon."
Hai câu này bất ngờ làm dịu bầu không khí trong xe. Mạnh Kiều Dịch mỉm cười mà không để cho Vạn Tố Y thấy được.
Vạn Tố Y nghiêm túc ăn cái bánh mì trong tay, cô đã mua bánh mì ở nhà này rất nhiều lần, nhưng bản thân chưa bao giờ ăn cả.
Từ đây đến Hải Viên phải tốn hơn một giờ. Vạn Tố Y cũng ăn một ổ bánh này hơn một giờ.
Mạnh Kiều Dịch không lái xe vào trong, mà dừng ở ngoài sân, xuống xe nhìn cô tiện tay ném túi bánh mì vào thùng rác, anh cảm thấy rất sung sướng, mỉm cười và nói: "Nếu em thích, sau này tôi sẽ thường xuyên mua về cho em."
Vạn Tố Y ngẩng đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, cô không từ chối khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hop-dong/3153895/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.