Edit: ღDuღ
“Trái tim nhỏ, chúng ta về nhà đi.”
Nhà? Từ này khiến trái tim của Bạch Chỉ Ưu tràn đầy ấm áp.
An Cẩn Dật ôm thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Bạch Chỉ Ưu đi vào cung điện hoa lệ.
Bạch Chỉ Ưu không biết rẽ trái rồi rẽ phải mà thẳng bước rồi đi bao nhiêu đường, mới đi đến phòng ngủ mà An Cẩn Dật chuẩn bị cho cô.
Đây là một gian phòng màu trắng tinh, thơ mộng giống như nơi ở của thiên sứ.
Sau khi Bạch Chỉ Ưu tắm xong, lòng tràn đầy vui mừng mà lăn qua lăn lại trên giường! Cô nghĩ bản thân nhất định sẽ mất ngủ.
Quả thật thì, cô hoa lệ mà mất ngủ, nửa đêm cầm lấy lộn tóc rối, từ trên giường ngồi xuống, cảm thấy miệng lưỡi có chút khô, lục lọi ra cửa phòng, lượn quanh hơn nửa ngày mới tìm được phòng bếp.
“Ực ực ực——” hơn phân nữa ly nước lạnh cứ như vậy uống vào trong bụng rồi, Bạch Chỉ Ưu thỏa mãn mà thở ra một hơi, chính là tiếp tục lục lọi trở về phòng
Không biết là đụng vào cái gì, Bạch Chỉ Ưu ngã nhào trên đất, một giây sau cô liền cảm giác bắp chân của mình có chút ê ẩm, sau đó thì có một luồng chất lỏng nong nóng thuận theo bắp chân của mình lưu lại.
Thân là một đứa cô nhi, tâm lý yếu ớt thật là kháng cự cùng sợ hãi với máu, Bạch Chỉ Ưu nhìn nơi này tối như mực gì đó cũng nhìn không tới, trong lòng vô cùng bất lực, đôi mắt sâu có nước mắt óng ánh sáng long lanh từng giọt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hoang-that-chuyen-sung-tieu-tam-can-mo-ho/75357/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.