Edit: ღDuღ
Mấy chữ này lóe sáng màu sắc khác nhau, mang theo một ma lực kỳ diệu.
"Bảo bối, thích không?" Giọng nói của An Cẩn Dật dịu dàng mang theo cưng chiều vang lên ở bên tai Bạch Chỉ Ưu.
Bạch Chỉ Ưu kích động nói không ra lời, bàn tay gắt gao che miệng.
Thì ra những gì cô nói với An Cẩn Dật, anh đều để ở trong lòng, cô là cô nhi, vô cùng khát vọng được bảo hộ, khát vọng yêu, trong thời khắc này, rốt cuộc cô danh chính ngôn thuận có một gia đình!
"Bảo bối, em nhìn trên bầu trời một chút!”
Bạch Chỉ Ưu ngẩng đầu, thấy bầu trời đầy sao, trên đỉnh đầu của họ có một ngôi sao chợt hiện vô cùng sáng!
"Đẹp quá!" Bạch Chỉ Ưu không nhịn được cảm thán nói.
"Anh hái xuống làm nhẫn cho em được không?"
"Sao?"
Bạch Chỉ Ưu không hiểu An Cẩn Dật đang nói gì, chỉ thấy tay của anh duỗi về phía bầu trời đêm, trong nháy mắt ngôi sao sáng lóe lên đã không thấy nữa! Mà trên tay An Cẩn Dật lại có thêm một chiếc nhẫn, vô cùng giống với ngôi sao sáng trên bầu trời! Hình dạng giống nhau! Lấp lánh giống nhau!
Anh cười ôm chặt Bạch Chỉ Ưu vào trong ngực, mập mờ phun khí bên tai cô: "Vị hôn thê đáng yêu của anh, gả cho anh, anh sẽ sủng em cả đời."
Giọng nói của An Cẩn Dật chân thành tha thiết mang theo thâm tình động lòng người, làm cho Bạch Chỉ Ưu cảm động đến rối tinh rối mù, khóc như một người được làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hoang-that-chuyen-sung-tieu-tam-can-mo-ho/1869222/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.