Edit: Du
Sáng hôm sau, Bạch Chỉ Ưu thấy tờ giấy An Cẩn Dật lưu lại cho mình: Buổi sáng anh có việc, em ngoan ngoãn ở nhà nhé.
Bạch Chỉ Ưu gần như nhàm chám cả ngày, thẳng đến gần tối nhận được điện thoại của An Cẩn Dật, cô vẫn còn đang buồn ngủ, ngột ngạt.
"Bảo bối, lấy đồ trong tủ áo của em thay đi, anh dẫn em đi chơi."
Vốn bị phơi một ngày Bạch Chỉ Ưu có chút tức giận, chẳng qua vừa nghe An Cẩn Dật muốn dẫn cô đi ra ngoài chơi, quả thật ý nghĩ gì cũng không có, chỉ có hưng phấn!
Bạch Chỉ Ưu nhìn tủ quần áo, không khỏi có chút xấu hổ, quả nhiên là quần áo hoàng thất, An Cẩn Dật chuẩn bị cho cô đều là quần áo công chưa! Lễ phục màu trắng, kiểu dáng tay áo bồng bềnh, bên hông còn có trang trí nơ con bướm.
Sau khi Bạch Chỉ Ưu mặc vào thì vội vàng xuống lầu, xe của An Cẩn Dật xe đã chờ sẵn.
An Cẩn Dật nhìn dáng vẻ ngọt ngào của Bạch Chỉ Ưu làm cho anh thật kinh diễm, giống lưu manh huýt gió, huýt sáo, không chút keo kiệt khen cô: "Bảo bối, đêm nay em thật đẹp."
"Phải không?" Được người yêu khích lệ, trong lòng Bạch Chỉ Ưu tự nhiên rất cao hứng, cầm làn váy xoay một vòng, vẻ mặt có chút buồn bực, "Nhưng em mặc như vậy thấy không quen."
"Không có việc gì, từ từ em sẽ quen thôi, lên xe trước đi!"
Khi xe đến nơi, Bạch Chỉ Ưu quả thật sợ ngây người, đó là một quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hoang-that-chuyen-sung-tieu-tam-can-mo-ho/1869220/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.