Tôn Hồng Lỗi không có chút gì vội vàng, ngược lại khuôn mặt lại bày ra một biểu cảm vô cùng hưởng thụ. Mắt phượng dài khép hờ, như muốn thả trôi tư tưởng, nhưng kỳ thực hắn là đang tận hưởng..
Tận hưởng cảm giác nhìn những con người ngu ngốc kia đấu võ mồm, chẳng khác gì con thú săn, nhưng lại chẳng giết chết. Nó muốn vờn con mồi, vờn từ từ. Muốn nghe tiếng tim của con mồi đập liên hồi vì sợ hãi. Muốn nhìn con mồi tìm cách trốn chạy nhưng bất lực không thể. Thật sự rất ý vị, chỉ có kẻ ở trên cao như hắn mới biết, cảm giác tuyệt vời như thế nào.
Khi mà cục diện ai cũng nghĩ đã đến lúc phải ngả mũ, thì lá bài tẩy cuối cùng của Tôn Hồng Lỗi mới xuất hiện.
Cánh cửa gỗ vừa to, vừa nặng của phòng hội nghị vừa được mở ra, người xuất hiện không ai khác chính là Âu Dương Chính Thần. Anh một thân tây trang lịch lãm, khí thế bức người, tiêu sái bước vào. Miệng không ngừng cười cợt, nhả chữ.
- Xin lỗi để các vị đợi lâu, tôi đến muộn rồi. Thật thất lễ, thất lễ.
Phải, Âu Dương Chính Thần chính là lá bài tẩy không ai ngờ đến mà Tôn Hồng Lỗi muốn giấu diếm đến tận phút cuối cùng. Có như thế, trò chơi mới thật sự thú vị.
Sự xuất hiện của anh làm cho tất cả mọi người có mặt trong phòng đều sửng sốt, trừ Tôn Hồng Lỗi. Tôn Thế Minh nhất thời không ngăn được cảm xúc trong lòng mà đứng dậy nói lớn.
- Âu Dương Chính Thần, anh đến đây làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hac-dao-ke-hoach-dua-vo-yeu-ve-nha/928333/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.