Bốn người một bàn vừa ăn cơm vừa trò chuyện vui vẻ. Doãn Mạt Hy thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải người có quyền có thế nào cũng khó tính và khắt khe.
Chẳng phải Âu Dương lão gia và Âu Dương phu nhân cũng vậy hay sao? Họ dễ dàng chấp nhận một đứa con gái không lai lịch, không gia thế cũng chẳng có tiền đồ lớn lao gì như cô, ở cạnh đứa con trai ưu tú và xuất sắc về mọi mặt của mình.
Nhưng cô không hiểu rằng, cái mà họ mong muốn là con mình hạnh phúc. Cả hai ông bà đều hoàn toàn tin tưởng vào con người, cũng như cách nhìn người của con trai mình. Hơn ai hết, họ mong anh được hạnh phúc, được sống với cảm xúc riêng của mình. Bởi đơn giản, những điều mà cha mẹ cho là tốt, đối với con mình lại chưa hẳn là tốt.
Thay vì o ép anh trong lôi sống và suy nghĩ của ông bà, khiến mâu thuẫn gia đình xảy ra. Thì tại sao không để anh được tự do trọn lựa hạnh phúc của riêng mình. Và ông bà cũng cảm nhận được, anh thật sự hạnh phúc, khi ở bên cạnh cô. Thằng con trai lạnh lùng,vô cảm, lầm lì, ít nói ngày nào của ông bà, giờ rất cởi mở và biết quan tâm người khác. Đó chính là tác dụng tích cực của tình yêu.
Sau bữa cơm, hai người chào tạm biệt ông bà Âu Dương để cùng nhau ra về. Anh lái xe được một đoạn, gần tới khu công viên. Anh tấp xe vào lề đường, hỏi cô.
- Hy hy, có muốn đi dạo một chút cho tiêu cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hac-dao-ke-hoach-dua-vo-yeu-ve-nha/928331/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.