Nụ cười âm hiểm của Âu Dương phu nhân có thể liên tưởng đến nụ cười nguy hiểm của anh vào những khi tình cảnh nguy cấp. Thật khiến người ta phải lạnh sống lưng. Đúng là nhìn cái điệu bộ này của hai người, ai dám nói không phải mẹ con.
Thu lại nụ cười sắc lạnh của mình, bà nhìn anh kiểu không đoán được ý.
- Cần gì à? Mẹ muốn con đừng tham gia vào việc của mẹ là được rồi.
- Không tham gia vào việc của mẹ? Mẹ định làm gì vậy?
- Làm gì lúc đó con sẽ biết. Nhìn xem con kìa. Mẹ mà còn không ra tay nữa chờ con thì người khác đã hốt luôn con dâu của mẹ đi rồi.
- Vậy mẹ có ở lại ăn cơm không?
- Không ăn, nhìn mặt con mẹ ăn không ngon.
Anh thở dài một hơi đánh thượt, sao mẹ anh lúc nào, cũng vậy cơ chứ.
Còn bà thì thỏa mãn quay qua Âu Dương Giản Ly vẫn đang ngồi như chết chồng từ nãy giờ.
- Giản Ly, chúng ta đi.
- Mẹ, không ở lại ăn cơm với Thần ca sao? Dù gì cũng đến rồi mà.
- Không ăn, nhìn thấy thằng nhóc thối này mẹ nuốt không trôi.
- Mẹ.
- Đi thôi.
Cô ta miễn cưỡng đứng dậy rời đi, còn ngoảnh đầu lại lưu luyến nhìn Âu Dương Chính Thần. Nhưng từ đầu đến cuối bàn đều không hề nhìn lại. Anh chẳng buồn quan tâm.
Chẳng phải cô ra kéo Âu Dương phu nhân qua đây cũng chỉ là muốn tạo cơ hội gần anh hay sao? Bây giờ khó khăn lắm Doãn Mạt Hy mới rời khỏi, lại phải theo bà về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-hac-dao-ke-hoach-dua-vo-yeu-ve-nha/928300/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.