Mộ Sa một đêm ngủ ngon, buổi sáng tỉnh dậy thấy Chelsea và Ryan đều đang ngủ. Thế là định lặng lẽ dậy làm điểm tâm cho họ, nhưng cô vừa nhích người, Chelsea liền thức, mở đôi mắt chưa tỉnh hẳn nhìn cô.
Mộ Sa cảm thấy bộ dạng hắn giờ phút này đáng yêu cực kì, cười dịu dàng với hắn, rồi hôn lên môi hắn một cái, nhỏ nhẹ nói: “Anh ngủ tiếp đi, em làm điểm tâm cho hai người, làm xong sẽ gọi anh.”
Chelsea quả thật rất mệt, gật gật đầu, thả tay để cô xuống giường, còn mình nhắm mắt ngủ tiếp.
Mộ Sa rón rén lấy bộ da thú trong tủ quần áo ra rồi vào phòng tắm. Giày của cô từ lúc rơi xuống núi bị rách nát không mang được, mà da thịt thú nhân giống đực lại dày, không cần mang giày. Thú nhân giống cái cũng chỉ lấy lá cây làm giày mang.
Nhưng Mộ Sa sợ nó đâm vào chân, nên trong nhà không cần mang sẽ không mang, cũng may bây giờ là mùa xuân, đi chân trần trên ván gỗ không lạnh, có điều đến mùa đông lại không ổn. Xem ra cô phải nhanh chóng làm cho mình một đôi giày mới được.
Mộ Sa thở dài, việc cô cần làm nhiều quá, nghĩ cách làm quần áo, làm giày, trồng lương thực, Chelsea còn chạy đến quấy rối, mấy ngày nay cô bận rộn thoả mãn dục vọng của hắn, căn bản là không có thời gian làm việc, xem ra phải nghĩ cách ức chế hắn.
Vừa nghĩ vừa chỉnh trang bản thân. Cũng may tối qua Chelsea không tiến vào, nên bên trong cô sạch sẽ, chỉ cần lau người, rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/71797/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.