Đến khi cô tỉnh lại, cảm giác hoa huyệt không ngừng bị căng ra, rồi từ từ khép lại, biết là Chelsea lại đang hành hạ cô, động tác mặc dù không dịu dàng lắm nhưng khống chế lực, không tiến vào sâu nhất, có điều hoa huyệt vì bị sử dụng quá độ mà đã sưng đỏ, dù hắn khống chế lực vẫn làm cô đau đến nhăn mặt.
Nắm tấm da thú, nghiêng đầu sang bên, mím môi nhịn đau cho hắn tận hứng. Hắn mà không thoả mãn sẽ không thả cô, điều này cô đã tự mình kiểm nghiệm qua vô số lần.
Mắt nhìn chung quanh, hi vọng có thể thay đổi vị trí chú ý, giảm bớt cơn đau cho bản thân. Thấy sắc trời dường như đã tối, chẳng lẽ hắn cứ thế để cô trên giường lăn lộn cả ngày, còn nói muốn dẫn cô ra ngoài làm quen hoàn cảnh nữa chứ, làm hại cô cảm động, đồ lừa đảo, Mộ Sa bỗng ấm ức.
Đột nhiên cô bị thân hình ấm áp đè lên, môi mím chặt cũng bị cạy ra, lưỡi bị kéo ra. Vật trong hoa huyệt cũng không chịu lép, bắt đầu nhiều lần nhấn đến tận gốc, rồi rút ra toàn bộ.
Mộ Sa bị hắn đè một hồi, thật sự đau không chịu nổi, vành mắt đỏ ửng thút tha thút thít.
“Sao vậy, vừa tỉnh đã khóc, không phải vừa rồi còn kêu lớn nói tôi làm em thật thoải mái sao. Sao vừa tỉnh đã thay đổi rồi, phía dưới ít nước, phía trên lại chảy ra sao?” Chelsea thấy cô khóc mà phiền, nhăn mày hỏi.
“Anh đáng ghét.” Mộ Sa rấm rứt oán hận, tủi thân trong lòng không màng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/71788/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.