Mộ Sa biết hắn lại muốn nữa nhưng người cô bây giờ mệt mỏi vô cùng, hai nơi ở dưới đều chưa hết sưng, căn bản không thể tiếp nhận hắn, ngẫm lại hai người cả ngày làm ổ trong phòng cũng không phải cách, không biết chừng nào mới qua mùa mưa, chỗ này không có cái gì giải trí, mà thú vui lớn nhất của Chelsea là bắt nạt cô, không được, cô phải mau nghĩ cách, bằng không chưa qua mùa mưa, cô đã bị Chelsea hại chết.
Nghĩ thế rồi chặn bàn tay Chelsea lại, nhỏ nhẹ: “Chelsea, anh đi gọi Ivey với Sander đến đây chơi đi được không, em dạy mọi người chơi mạt chược.”
“Mạt chược là cái gì?” Chelsea không hiểu.
“Anh gọi họ đến đi, chờ họ đến rồi, em giải thích mọi người cùng nghe luôn.” Mộ Sa ra sức đẩy hắn, thúc giục hắn đi nhanh nhanh.
Chelsea miễn cưỡng đứng dậy đi gọi người, Ivey và Sander tới rất nhanh, hai người họ cũng rảnh đến phát chán, vừa nghe Mộ Sa muốn tìm họ đánh mạt chược gì đó tuy cũng không biết đó là cái gì, nhưng hai người đều rất hào hứng.
Mộ Sa thấy cả hai đã đến, kéo họ với Chelsea dùng gỗ làm thành bộ mạt chược trước, sau đó mới giảng giải quy tắc chơi, rồi lấy trái cây làm tiền đặt cược, bốn người ngồi vào chỗ.
Chơi được mấy ván, Mộ Sa liền rầu rĩ, lẽ nào thú nhân ở dị giới này chẳng những dáng người cao lớn, ngay cả chỉ số thông minh cũng ‘cao lớn’ luôn sao, đáng lẽ tứ chi phát triển thì đầu óc phải đơn giản mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/2134963/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.