Hắn biết lần trước đã thô lỗ quá mức làm Mộ Sa bị ám ảnh, nên muốn cô không bài xích việc hắn vào tiểu huyệt này, lần này hắn nhất định phải thay đổi ấn tượng trong cô, phải thật dịu dàng, thật dịu dàng “yêu” cô.
Chelsea khó khi dịu dàng thế này, cúc huyệt Mộ Sa cũng dần dà thích ứng dị vật, dần dần tràn ít chất lỏng, tường thịt cũng mềm mại rất nhiều, không còn vặn xoắn vật cứng của hắn nữa.
“Bảo bối, có dễ chịu chút nào không?” Chelsea tăng lực ra vào, nằm trên lưng Mộ Sa không ngừng hôn lên cổ cô, từng chút đâm vào thật nhẹ. Bàn tay luồn xuống nách vòng lên trước nắm bầu ngực vì bị hắn va chạm mà không ngừng đong đưa.
Mộ Sa bị cảm giác tê dại và đau đớn tra tấn nắm chặt tấm da thú rên rỉ.
“Nói anh biết, như vậy có dễ chịu không?” Chelsea không tha hỏi dồn, bàn tay sờ ngực cô càng ngày càng mạnh, gậy thịt cắm trong cúc huyệt không ngừng biến hoá góc độ.
“Dễ... dễ chịu... ư...” Mộ Sa bị hắn đi vào lúc cạn lúc sâu, trong lòng cũng thấy khó chịu, hình như có một cọng lông chim cứ trêu chọc cúc huyệt cô mãi không thôi, muốn nói hắn mạnh lên một chút, nhanh lên một chút, nhưng lại ngại miệng, chỉ ưỡn lưng đẩy sát vào hắn.
“Thế này thì sao?” Chelsea vừa hỏi vừa đâm nhanh mấy cái.
“A...” Mộ Sa như sướng khoái như thống khổ rên lên, cúc huyệt bất giác co lại.
“Vậy cũng dễ chịu? Hử?” Cảm thấy bên trong cô tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/2134959/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.