Lúc bây giờ Ryan đang nằm trằn trọc trên giường, đột nhiên nghe có tiếng gõ cửa: “Ryan, Ryan, mở cửa.”
Hắn nhận ra là tiếng của Mộ Sa, nhanh chóng ngồi dậy mở cửa. Mộ Sa lập tức nhào vào ngực hắn, khóc rấm rứt: “Ryan, anh không được chọn người khác làm bạn đời, không được.”
Ryan nghe vậy lặng người, rồi vô cùng mừng rỡ, vỗ về lưng cô dịu giọng an ủi: “Đừng khóc, Mộ Sa đừng khóc, anh sẽ không chọn người khác, trong lòng anh chỉ có em thôi. Em có bằng lòng ở cùng với anh không, chúng ta rời khỏi thôn này, đến nơi khác sống.” Cuối cùng hắn không ngăn được lời muốn nói vào ngày trước.
Mộ Sa ngẩng đầu nhìn hắn, vừa rơi lệ vừa gật đầu đáp: “Em bằng lòng, em bằng lòng.”
Ryan kích động không thôi, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mà mình khát vọng đã lâu, kéo đầu lưỡi trơn ướt của cô, ngậm trong miệng cẩn thận liếm láp. Quả nhiên là ngọt giống như trong tưởng tượng của hắn.
Hôn một lúc Ryan đã thở nặng nề, cảm thấy có một luồng nhiệt từ bụng dưới lủi lên. Ryan thở dốc buông cô ra, vừa lấy phần hưng phấn dựng đứng cọ lên người cô vừa nhỏ giọng hỏi: “Mộ Sa, anh muốn em, cho anh được không?”
Mộ Sa e lệ rụt vào lòng hắn, “Vâng” một tiếng như có như không.
Được sự cho phép của cô, Ryan phấn khởi ôm ngang người cô, thả nhẹ lên giường, rồi cởi y phục cô, kéo da thú của mình, nhẹ nhàng phủ người lên, hôn từ xương quai xanh của cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-thu-nhan/2134946/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.