Lạc Du Nhiên nghe mà hoảng hốt.
“Gì? Vị hôn phu gì cơ?”
Năm nay cô gần 20 tuổi, một cô gái sống trong một gia đình khá giả thường thường, lấy đâu ra vị hôn phu kia chứ?
Lạc Du Nhiên bỗng ngớ ra, thế nhưng giáo sư Trương lại cảm thấy cô đã hoảng sợ một đêm nên ngốc cả đi rồi. Bà ấy vỗ vỗ vai cô, thở dài.
“Nơi này phong thuỷ không tốt, đáng lẽ ngay từ đầu chúng ta không nên đến đây. Vì thế nên ngày hôm nay đội khảo cổ của chúng ta sẽ ra về, em mau chuẩn bị đi.”
Điều này còn khiến Lạc Du Nhiên bàng hoàng hơn.
“Từ bỏ?!”
Đối với những người làm khảo cổ như bọn họ, tìm được một ngôi mộ cổ lớn như thế này có khác gì bắt được vàng đâu. Có những người làm khảo cổ cả đời cũng không thể khai quật tìm kiếm một lăng mộ mới.
Tuy đêm qua cô đã trải qua những chuyện khác với lẽ thường, nhưng một người coi khảo cổ còn hơn cả tính mạng như giáo sư Trương đây nói bỏ là bỏ dễ như vậy sao?
“Đúng vậy, Tiểu Lạc, cô biết em không bỏ xuống được nhưng…”
Thấy cô Trương có vẻ định lấp liếm cho qua chuyện, Lạc Du Nhiên bèn cảm thấy không đúng.
“Nhưng sao ạ?”
Cô Trương nhìn quanh một lát, sau khi xác định là không có ai thì mới nói một cách nhẹ nhàng như tiếng thở dài.
“Bên nhà tài trợ không đồng ý cho chúng ta tiếp tục dự án này nữa, họ nói rằng nơi đây vốn dĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-quy-vuong/2764921/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.