Cô nằng nặc đòi gả? Như thế nào gọi là nằng nặc đòi gả kia chứ?
Trong trí nhớ của cô, từ nhỏ đến lớn, cô không hề có cảm tình hay có ý định kết hôn với ai hết.
Thế mà...
Lạc Du Nhiên nâng mắt sang nhìn Lệ Tiêu đang đứng bên cạnh cô. Quả nhiên là do tên này làm hết, hắn ta không chỉ có thể thay đổi được quá khứ, mà còn có thể khiến cho những người không liên quan cũng bị điều khiển theo.
Cô nắm chặt tay, liệu một thầy đồng vài chục tuổi có thể đấu lại được hắn ta hay không?
Lạc Du Nhiên không biết, nhưng cô hiểu rằng bây giờ muốn làm thì phải làm cho thật gọn gẽ, không được phép có sai lầm...
Đương lúc Lạc Du Nhiên còn đang hoang mang thì bàn tay người đàn ông kia đã rờ đến, hắn ta nhanh chóng nắm được tay cô, khi cô còn chưa kịp hiểu thì đã bị hắn kéo khỏi đám người.
Lạc Du Nhiên bị hắn đẩy vào tường, khuôn mặt điển trai dí sát mặt cô, trên đó là vẻ âm trầm cô thường thấy mỗi khi hắn xị mặt vì tức giận hoặc không vui vì một điều gì đó.
Lạc tiểu thư không hiểu, đang yên đang lành mà tức giận cái gì kia chứ?
"Anh làm gì vậy?"
Cô đưa tay muốn đẩy hắn ta, dù hắn có là một con quỷ thì vẫn là nam nữ thụ thụ bất thân!
Thế nhưng hành động này của cô lại càng khiến cho Lệ Tiêu cảm thấy tức giận hơn, đôi mắt hắn nhuốm sắc đỏ, không cam lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-quy-vuong/2764903/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.