- Cô...cô là ai? Nghiên Phong ngạc nhiên hỏi, ánh mắt anh dán chặt trên những dấu hôn đỏ ửng trên cổ và tay Các Sương, khuôn mặt không giấu nổi sự hoang mang
- Tôi...tôi là...là
Các Sương run rẩy, ấp úng trả lời câu hỏi của anh thấy anh nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, liền vội bước xuống giường, lượm quần áo trên sàn nhà lên rồi chạy vội vào phòng tắm
Nhưng vừa mới mở cửa, anh liền bắt lấy cánh tay cô, xoay người cô lại rồi đè cô vào tường
- A___
Cô la lên một tiếng rồi nhắm tịt mắt lại, lấy quần áo che đi cơ thể mình
Hai mắt Nghiên Phong hằn lên tia giận dữ khó chịu, anh lạnh lùng, không chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc mà bóp chặt lấy vai cô, khiến mặt cô nhăn lại đau đớn
- Tôi hỏi cô tên gì? Tại sao không trả lời hả?
Anh gầm lên giận dữ khiến Các Sương sợ đến quên cả giãy giụa, ám khí lạnh lẽo của anh khiến cô quên luôn cả thở
Các Sương khuôn mặt tái mét, cô lắp bắp, miệng nói không nên lời
- T...tôi...l...là...là...Ma...Mai Các....Sư...Sương... là...phụ...phục...vụ...ơ...ở...đ...đâ...đây...a...ạ...
Nghiên Phong nghe vậy, mới thả lỏng tay được một chút. Các Sương đang căng thẳng, thấy anh đã bớt giận, cũng thở phào nhẹ nhõm, cơ thể cũng giãn ra.
- Cô là phục vụ, không lẽ cũng là gái bao?
Anh nghi vấn hỏi
- Không không phải đâu ạ. Tôi..tôi thật sự chỉ là phục vụ thôi, tôi không phải là gái bao gì hết, tôi...tôi vẫn còn là sinh viên ạ.
Cô vội giải thích. Nghiên Phong nhìn cô có vẻ như không phải là nói dối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-la-dai-sac-lang/1517011/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.