Lúc này mọi chuyện dường như đã ổn thõa. Từ đầu đến cuối Đương Trâu Phác chỉ đứng đằng xa quan sát mà không lên tiếng.
Ánh mắt anh pha đậm nét buồn. Đôi mắt sâu hút không biết đang chứa đựng thứ gì bên trong. Anh nhìn Tăng Gia Hân rồi lặng lẽ đi mất. Tăng Gia Hân cảm nhận anh có điều lạ nên đã đi theo anh.
Đương Trâu Phác dường như không nhận ra điều gì hết. Anh chẳng hề hay rằng Tăng Gia Hân đang bước theo, bước theo.
Anh dừng xe tại một bãi biển, màn đêm bao trùm xung quanh nơi đây khiến cảnh sắc trông huyền ảo. Từng làn gió mát nhẹ nhàng thoáng qua nơi đây mang không khí trong lành đến lạ.
Anh tiện tay rút điếu thuốc từ trong túi quần ra, vội châm một điếu. Anh thả một hơi vào không gian tĩnh mịch. Anh nhìn phía xa xa kia, lòng có chút trống vắng, có chút rối bời. Anh không biết việc bản thân là sai hay đúng. Anh không biết rằng bản thân có nên nói sự thật cho cô hay không?
Rồi anh nhớ lại cảnh những lần mình đứng ở ngoài cổng tòa lâu đài Ninh Quốc của Tề Lưu Minh, nhìn về phía một cậu bé và một cô bé đang ở trong sân vườn. Có lúc anh suy nghĩ, nếu anh là cậu bé đó thì sao?
Loading...
Nếu anh không phải đứa con ngoài giá thú, nếu mẹ anh có được tình yêu thương của Tề Lưu Minh thì có lẽ anh đã được sống trong nhung lụa, sống trong sự sa hoa rồi đúng không?
Đang lúc u sầu thì Tăng Gia Hân đột nhiên xuất hiện khiến anh bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-den-cuu-anh-day-quyen-3/1736705/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.